Có phải cứ yêu người yêu lớn tuổi đều là vì tiền?

Có phải cứ yêu người yêu lớn tuổi đều là vì tiền? Thật chớ trêu khi mọi người lại có suy nghĩ như vậy.

Tất cả mọi người khi nghe tôi nói tôi lấy một người hơn tôi 25 tuổi đều nghĩ tôi vì tiền. Chỉ có tôi mới hiểu, tôi không lấy chồng để ngồi không hưởng thụ.



Tôi năm nay 26 tuổi, theo như đánh giá của tất cả mọi người thì tôi khá xinh xắn, dễ thương. Trước đây, tôi có trải qua một mối tình nhưng do tuổi trẻ bồng bột nên chúng tôi không thể đến được với nhau. Sau này, tôi cũng tìm hiểu một vài người nhưng thấy không hợp với ai. Tôi cần một người đàn ông chững chạc, sống có đạo đức, có ý chí tiến thủ, biết vươn lên trong cuộc sống, yêu tôi và ít nhất thì tôi cũng phải có cảm tình với người đó. Nhưng người đàn ông đạt được tiêu chuẩn đó thì quá gia trưởng và bảo thủ, đôi khi còn kèm theo cả vũ phu, thậm chí con bò mà họ nói con trâu tôi cũng phải gật đầu. Còn người không gia trưởng thì tính tình lại quá trẻ con, suốt ngày nghe mấy bài hát đại loại như “Anh không đòi quà”. Không biết có phải tại tôi khó tính kén chọn hay không mà thật sự trong số những người thích tôi, tôi không thể chọn cho mình được một người.

Cách đây 4 tháng, tôi quen một người lớn hơn tôi rất nhiều tuổi. Ban đầu, tôi không nghĩ là mình sẽ yêu nhưng sau một thời gian ngắn, tôi đã đồng ý làm bạn gái của người đó. Người đó 50 tuổi, đã có một đời vợ và đã chia tay cách đây 10 năm. Có lẽ vì sự cô đơn và tuổi tác của bản thân đã đến lúc lập gia đình cũng như sự chững chạc của người đó khiến tôi quyết định tìm hiểu họ. Bắt đầu mối quan hệ, tôi đã nói rõ quan điểm của mình là tuy tuổi của tôi chưa nhiều nhưng cũng không còn ít, tôi muốn đến với nhau bằng một mối quan hệ nghiêm túc, tìm hiểu để đi đến hôn nhân chứ không phải quen theo kiểu cặp bồ.

Trong thời gian quen nhau, tôi gặp nhiều trở ngại do vấn đề tuổi tác. Ra đường đi chung với người đó, thật sự tôi rất ngại, không phải ngại vì họ lớn tuổi mà vì sự hiểu lầm từ mọi người. Tôi biết họ nhìn tôi với ánh mắt khinh khi, họ nghĩ tôi là gái hoặc cặp bồ chứ họ không nghĩ chúng tôi quen nhau với mối quan hệ nghiêm túc. Chính vì điều đó, tôi rất sợ khi tôi ra đường sẽ gặp bạn bè. Nếu như tôi và người đó đã cưới nhau rồi thì tôi không ngại gì cả, ra đường tôi sẵn sàng khoác tay họ và nói rằng đó là chồng tôi. Cũng vì vấn đề đó mà mỗi lần đi chơi, tôi cảm thấy không thoải mái. Rồi tôi có đề cập với người đó, họ nói là sẽ cưới tôi lúc nào tôi muốn, để tôi không phải suy nghĩ.

Có một vấn đề với những người đàn ông từng có vợ là họ không thể cứ chỉ đưa người yêu đi uống cà phê xong rồi về. Họ có những đòi hỏi mãnh liệt, một lần hai lần có thể từ chối nhưng n lần thì tôi đã không từ chối được. Hơn nữa, tôi cũng xác định sẽ lấy người đó nên không dùng biện pháp tránh thai. Sau một hai lần, tôi biết mình có thai. Tôi đã nói với người đó và chúng tôi thống nhất là sẽ cưới. Tôi thông báo với một vài người thân thiết nhất nhưng nhận được rất nhiều sự phản đối, tôi thấy rất đau đầu.

Người ta nói rằng, đàn ông có sao mới bỏ vợ hoặc bị vợ bỏ; rằng tôi phải bắt ông mua nhà ngay lập tức (vì tôi còn ở phòng trọ), mua nhà riêng cho tôi đó; rằng ông lớn tuổi rồi biết sống được bao lâu nữa, sau này lỡ ông có chuyện gì ai nuôi con tôi; rồi là cưới xong đừng về nhà ông ở, lỡ sau này xảy ra chuyện gì nhà đó là nhà của ông, ông đuổi tôi ra đường, lúc đó tay trắng. Người ta còn nói sống thời nay là phải khôn, phải tính đường kinh tế. Tôi thật sự không hiểu, sao đa số đều nói như thế. Còn tôi quyết định lấy người đó không phải vì kinh tế, bởi tôi chưa đòi hỏi họ phải mua cho tôi bất gì thứ gì và cũng như người đó chưa lo cho tôi được gì.

Tôi cũng thừa biết rằng, tài sản trước khi kết hôn là tài sản riêng, tôi không bao giờ suy nghĩ về vấn đề tài sản, thậm chí tôi cũng không hỏi và không hề biết bạn tôi có tài sản gì. Tôi lấy bạn tôi đơn giản vì tôi là phụ nữ, mà phụ nữ hay là đàn ông thì cũng cần một bờ vai, cần một gia đình và giờ tôi đang có thai, tôi thấy hạnh phúc. Điều đầu tiên tôi quan tâm bây giờ là thai nhi của tôi được khỏe mạnh. Nhà cửa kinh tế không phải là không cần nhưng nếu có nhà cao cửa rộng mà không có con thì cũng để làm gì.

Tất cả mọi người khi nghe tôi nói tôi lấy một người hơn tôi 25 tuổi đều nghĩ tôi vì tiền. Chỉ có tôi mới hiểu, tôi không lấy chồng để ngồi không hưởng thụ, bởi vì bạn tôi không kiếm được đồng tiền dễ dàng. Bạn tôi là người lao động, anh ấy kiếm tiền bằng chính trí óc, công sức và mồ hôi của mình. Do đặc thù công việc anh ấy phải làm việc một ngày 14-16 tiếng, tới 11-12h đêm mới về.

Tôi viết ra đây tâm sự mong mọi người cho tôi ý kiến, có phải những gì mọi người khuyên tôi là đúng, có phải tôi sống quá khờ khạo như họ nói không?

Ai sẽ cho tôi lời khuyên đây?

Từ khóa:
tình yêu, yêu người lớn tuổi, yêu vì tiền
LIKE and Share this article: :
Share on Google Plus
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét :

Đăng nhận xét